watch sexy videos at nza-vids!
Tai Phim sex miễn phí


Xem gái xinh đang tắm cực hót xem ngayTẢI VỀ NGAY
Wap sex, Xem va tai phim sex Online mien phi cuc net, hinh sex va anh sex cuc dep cho de yeu
Nhấn vào đây để tải wap nhanh hơn
Anh sex ,do?c truyê?n sex, hinh sex, sex manh, nhat , sex ola, sex de?p, wap nguo`i lo´n , phim sex hay Truyen sex manhTOP Game Online HOT
Quảng Cáo
[GAME 18+] Oẳn tù tì lột đồ hotgirl trên mobile(1$)
[GAME 18+] Làm tình mọi tư thế 3D game khủng
Truyện Sex Hay
Nguồn : Sex3D.Sextgem.Com
Trang 3 trong tổng số 17

Bây giờ Bình là một sĩ quan cảnh sát đặc biệt, coi phòng hoạt vụ. Với chức vụ và quyền hành của Bình, chắc chắn anh ta có thể giúp Tấn thực hiện ý định của mình. Chàng vặn mạnh tay ga, tăng vận tốc cho chiếc xe Honda chồm lên, lao đi vùn vụt. Chẳng mấy chốc đã tới cổng nhà Bình. Thật may mắn, cũng vừa lúc ấy, Bình từ trong nhà đi ra, định leo lên chiếc xe jeep đậu ngay trước cửa. Thấy Tấn, Bình tươi nét mặt la lớn:
- A, ông thầy giáo. Ông đi đâu mà lại ghé qua đây vậy?
Tấn nói ngay:
- Tôi đi kiếm ông đây.
Bình hơi ngạc nhiên, hỏi:
- Kiếm tôi àl rảnh rỗi vậy hay sao ông thầy giáo.
- Không có rảnh rang gì đâu, có chuyện phải nhờ tới ông rồi.
- Chuyện gì thế? Hay là chúng mình vô nhà nói chuyện đi.
Tấn nhìn anh cảnh sát tài xế, hỏi Bình: .
- Hình như ông định vô sở hả?
Bình gật đầu:
- Ừ, tôi sửa soạn đi Biên Hoà. Nhưng còn sớm mà, vô nhà uống ly nước đã.
Tấn không khách sáo, dựng xe theo Bình vô nhà ngay.
Vừa bước qua sân, vợ Bình đã chạy ra tươi cười hỏi Tấn:
- Chào anh Tấn, sao lâu quá không thấy tới chơi. Chị Nhung đâu rồi. Bao giờ thì mấy ông bà mới cho tụi này uống nlợu đây?
Tấn gượng cười đáp:
- Còn lâu chị ơi, tụi này còn lu bu lắm.
Mời anh vô nhà chơi. Mấy ông bà này du hý kỹ thực, không biết định kéo dài cuộc tình tới thế kỷ nào nữa đây Bình cũng tiếp lời vợ.
- Hôm nay mà ông Tấn tới nhà tụi mình chơi, chắc chắn thế nào cũng có tin vui rồi, em khỏi phải lo đâu. Nói xong Bình quay qua Tấn nháy mắt hỏi:
- Có phải thế không ông thầy giáo?
Tấn thở dài, lắc đầu:
- Chằng những không phải vậy, mà có thể còn ngược lại nữa.
Vợ Bình trố mắt, la lên:
- Này, này... mấy ông bà đừng có giở chứng nhé.
Trong đám bạn bè tụi mìnhchỉ còn chờ cặp Nhung-Tấn của ông bà nữa là thôi đó. Mấy người đừng có loạng quạng nghe chưa.
Tấn ngồi xuống ghế, cố mỉm cười.
- Chị đừng có lo, nhất định là đám cưới tụi này chị không mất phần đâu. Nhưng mà phải thú thực với chị; hôm nay tôi tới đây định nhờ anh Bình giúp dùm một chuyện. Cũng vì vụ này mà làm cuộc đời tụi tôi đảo lộn.
Vợ Bình sửng sốt, lụp chụp nói:
- Có nghiêm trọng đến nỗi đó hay không anh Tấn.
- Dạ, thưa chị, có thể còn hơn thế nữa.
Bình cũng không giữ được bình tĩnh nữa, hỏi dồn:
- Ông nói đi, chuyện gì vậy? Nhất định tôi sẽ không để thằng nào yên, nếu nó dám xía vào đời tư bạn bè tôi đâu.
Tấn thở dài, nói:
- Có lẽ ông bà hiểu lầm câu nói của tôi rồi. Để tôi kể lại đầu đuôi câu chuyện cho quí vị nghe vậy.
Nói xong Tấn từ từkể lại hết mọi chuyện. Chàng ngưng lại một chút rồi quay qua Bình nói tiếp:
- Bởi vậy tôi mới tới đây định nhờ ông lạm dụng chức vụ một chút. Xét căn nhà đó cho ra lẽ, xem có phải sự thực là như vậy không?

Cả hai vợ chồng Bình cùng bị lôi cuốn vô câu chuyện của Tấn. Không ai ngờ lại có chuyện lạ tới như vậy. Bình sốt sắng nói:
- Nếu vậy để tôi tới sở, truy lục hồ sơ căn nhà xem có những ai, rồi sẽ làm giấy xét căn nhà đó liền đêm nay. Tôi sẽ đích thân làm vụ này cho ông yên tâm. .
Vợ Bình cũng nói vô:
- Phải đó, anh làm liền đi. Em nghe anh Tấn kể vụ này cũng lạ lùng lắm.
Tấn ngần ngừ hỏi Bình.
- Thế còn vụ đi Biên Hoà của ông thì sao?
Bình mỉm cười.
- Không sao đâu, công tác này cũng chỉ là phối hợp với cảnh sát địa phương xét nhà mộtcan phạm bình thường thôi. Ông khỏi lo, sĩquan phụ tá của tôi thay thếcũng được. Sự thực không phải như Bình nói, vì hôm nay chẳng có công tác nào ở Biên Hoà cả. Bình có một cô nhân tình, mướn nhà cho nàng sống trong Chợ Lớn. Cứ lâu lâu lại dối vợ, lấy cớ đi công tác xa đặng về đó hứ hí với bồ. Cũng vì vậy mà Bình đi chơi xả láng mà vợ chàng không biết ất giáp gì cả. Nhưng chính Bình lại cũng không ngờ, những lần dối vợ đi hú hí với bồ như vậy là những lúc Liên ở nhà kéo thằng vác gạo lên phòng vui vầy ân ái. Anh chàng này ở ngay hẻm sau nhà, làm công cho vợ chồng Bình. Công việc của anh ta là vác gạo và đạp xe ba bánh giao gạo cho khách hàng. Y mới chưa đầy ba mươi tuổi mà đã có bảy đứa con rồi. Liên không ngờ được con người khờ khạo, lam lũ ấy lại có một sức sống bền bỉ kinh hồn như vậy. Ngay từngày đầu tiên Tấn mở cho nàng cái tiệm gạo ở ngay từng dưới nhà là Liên đã mướn Tú rồi. Hôm ấy anh chàng lớ ngớ, ở trần trùng trục tới xin đống sà bần đổ trước nhà. Liên đã mê ngay những bắp thịt lực sĩ trên thân thể người đàn ông lao động này và nàng gạ anh ta làm luôn cho tiệm gạo. Khỏi phải nói, Tú mừng tới ngẩn ngơ nhưtrúng số. Vì đang làm ăn khó khăn mà .lại có một chỗ làm lương hướng khá như vậy ngay cạnh nhà thì còn gì hơn nữa. Từ ngày đó Tú làm luôn cho tiệm gạo của]~iên cho tới nay cũng được hơn một năm rồi.

Khi Tú nhận lời làm ở đây, Liên đã có ngay những dự định trong đầu. Nàng không thể bỏ qua được cái thân thể lực sĩ với những bắp thịt săn cứng lại thật hấp dẫn nhưthế. Chẳng bù với Bình, thịt thà nhão nhoẹt, bụng phệ, ngực lép Chỉ được cái oai phong quần áo bên ngoài. Khi leo lên giường, lục đục ba cái là sụi lơ, làm Liên có những đêm muốn điên lên vì khao khát tình dục. Truyen9x.Wen.Su và chưa đầy một tháng sau khi Tú làm cho nàng, Liên đã toại nguyện đi những gì nàng mong ước. Từ đó, dù cho Bình có đi công tác baonhiêu ngày, vắng nhà bao nhiêu đêm, cũng không làm Liên chú ý tới nữa.

Hôm nay, khi Bình cho hay phải đi Biên Hoà mấy ngày mới về, Liên đã nói với Tú để ý hành lang sau nhà, phía trên lầu. Hai đứa có ám hiệu cho nhau từ trước tới nay là khi Liên đổi chậu kiềng hoa Hồng qua bên trái, và chậu kiểng hoa Sứ qua bên phải là Bình đi công tác xa nhà, và Liên muốn ngủ với Tú. Bởi vậy khi nàng nghe Bình nói cho sĩ quan phụ tá đi Biên Hoà thế chàng, nàng hỏi ngay.
- Vậy hôm nay anh không đi Biên Hoà nữa à?
Bình vô tình nói dối:
- Có chứ, anh chỉ bảo ông sĩ quan phụ tá đi trước, thế anh lúc đầu. Khi anh lo xong việc cho anh Tấn là phải tới đó ngay.lKhông có anh làm sao họ làm việc được.
Nói xong Bình quay qua lấn, tiếp:
- Ông cứ yên chí đi, đưa địa chỉ căn nhà đó cho tôi, tối nay tôi làm liền. Sáng mai ông tới đây tôi cho ông hay kết quả.

Nói xong Bình thấy phải làm vụ này ngay, vì chàng đã hẹn Tú Vân khuya nay thế nào cũng phầi về, nếu chậm chễ thế nào cũng có chuyện với cô nhân tình trê khó tính này ngay. Chàng đứng dậy ra vẻ sết sắng, nói:
- Được rồi, ông cứ về đi. Tôi vô sở tính chuyện này ngay bây giờ.

Cả Tấn và Liên cùng mừng rỡ. Mỗi người đều có một lý do riêng...

Bình vội vã leo lên xe ngay, chàng giục anh tài xế lái xe thực mau vô sở. Bình tới phòng văn khố truy lục sổ gia đình cái số nhà Tấn vừa đưa lúc nãy. Phòng văn khố chứa đựng hồ sơ ở đây phải nói đầy đủ và thứ tự nhất trong mấy quận Đô Thành. Bởi vậy chỉ vài phút sau, Bình đã lôi ra tờ khai gia đình ở căn nhà chàng muốn tìm. Nhưng thực lạ lùng, gia đình này đã di chuyển đi từ năm năm nay mà tại sao lại không có ai dọn vào. Bình cố tìm một lần nữa, mấy nhân viên của phòng văn khốcũng tíu ưt lục lọi, nhưng chỉ có thế. Nhưvậy có nghĩa là căn nhà đó phải bỏ không, hoặc có người dọn tới mà không chịu khai báo với cơ quan cảnh sát.

Bình lên phòng trực, gọi điện thoại cho bót cảnh sát địa phương là chàng sẽ tới đó nhờ họ phối hợp với cơ quan chàng đi xét sổ gia đình một căn nhà ngay bây giờ.

Chỉ vài phút sau, toán cảnh sát, an ninh phối hợp đã lên đường tới căn nhà trong căn hẻm nhỏ mà mẹ con Tấn rình rập mấy ngày qua. Trời tối mò mò, con hém không một bóng đèn đường. Thỉnh thoảng mới có vài tia sáng hất ra từ khe cửa sổ của một vài nhà nào đó đi ngủ trễ. Mọi người đều đi bộ, xe hơi phải đậu ngoài hém vì đường vô hôm quá nhỏ. Những hàng hiên nhà nhấp nhô, cái cất ra, cái thụt vô. ánh đèn pin lấp lánh trên con đường đất gồ ghề. Không ai nói với ai một câu nào, chó bất đầu sủa dài theo lối xóm.

Một lúc sau, toán an ninh cảnh sát đã tới trước căn nhà. Quả thực họ là những nhân viên an ninh chuyên nghiệp, nhất là lại có Bình đi theo nên ai nấy đều trổ hết tài nghệ san có của mình cốt cho cấp chỉ huy thấy để lãnh công. Đã có mấy người bọc ra ngã sau, căn nhà bây giờ dù có ai ở trong muốn chạy thoát cũng đành bó tay vì đã bị vây kín. Nhiều nhân viên đã rút súng thủ sẵn. Họ hành động lanh lẹ và im lìm như những bóng ma. Bình rất hài lòng với những người lính dưới quyền mình. Chàng ra dấu cho anh trưởng toán gõ cửa. Anh ta lên tiếng ngay:
- Mở cửa, cảnh sát xét tờ khai gia đình.
Không có tiếng trả lời. Anh ta gõ mạnh vào tấm ván trước mặt, gọi lớn hơn.
- Chủ nhà, xin mở cửa, cảnh sát tới xét tờ khai gia đình.

Vẫn không có ai trả lời. Bình nghé mắt nhìn vô trong qua khe cửa. Chàng thấy rờn rợn vì chiếc bàn thờ kê giữa nhà chập chờn trong ánh sáng leo lắt của một ngọn đèn dầu nho nhỏ. Anh trưởng toán vẫn kiên nhẫn gõ cửa:
- Mở cửa, mở cửa. Cảnh sát xét tờ khai gia đình.
Một nhân viên đứng bên cạnh Bình nói.
- Thưa đại úy nhất định nhà có người, vì trên bàn thờ có thắp đèn.
Bình gật đầu.
-Tôi cũng nghĩ như trung sĩ. Mình phải gọi bằng được gia chủ mở cửa mới nghe.
Anh trưởng toán nghe Bình nói vậy. Nắm tay đập thật mạnh vô cửa ầm ầm.
- Mở cửa, mở cửa... cảnh sát xét sổ gia đình.
Bình chờ một chút nữa cũng không thấy động tịnh gì.
Chàng bảo anh trưởng toán.
Thượng sĩ cứ cho anh em vây chặt căn nhà này. Để tôi dắt mấy nhân viên qua xét nhà bên cạnh hỏi thăm tin tức ra sao.

Nói xong, Bình ra dấu cho hai nhân viên đứng bên chàng tới nhà bên cạnh. Hình nh.ư gia đình này đã nghe thấy tiếng gọi cửa nhà kế bên nên mọi người đã thức dậy và sẵn sàng sổ gia đình tự hồi nào. Mọi người cũng đã tập trung ra phòng ngoài cho nhân viên cảnh sát kiểm điểm.
Bình hỏi gia chủ.
- Xin bác cho biết căn nhà bên cạnh này có ai ở hay không?
Người đàn ông gật đầu.
- Dạ, thưa thầy có một ông già ở đó tự lâu rồi.
- Hôm nay bác có thấy ông ta có nhà không?
- Dạ, thưa thầy ông già này ít có xuất hiện lắm. Lâu lắm người ta mới thấy ông tara vô. Hômnay tôi cũng không để ý lắm.
- Bác có biết họ làm ăn ở đâu không?
- Thưa thầy, ông già này không bao giờ nói năng với ai ở khu này cả, ông ấy sống âm thầm như một bóng ma vậy đó Cả xóm cũng chẳng ai biết ông ta làm ăn ra sao cả.
- Bác nghĩ là tối nay ông già đó có nhà không?
Người đàn ông chưa kịp trả lời, bà vợ đã đỡ lời.
-Thưa thầy, hình nhưchiều nay tôi thấy ông già có đi qua cửa nhà tôi.
Ông ấy đi một mình hay đi với ai.
- Ông ta đi đâu cũng chỉ có một mình thôi. Chưa bao giờ thấy có lần nào đi với ai cả.
- Như vậy chị nghĩ là ông ta có nhà phải không.
- Dạ, tôi chỉ đoán như vậy thôi. Vì ông ấy đi về trễ lắm.

Bình thấy như vậy cũng đủ rồi. Chàng cám ơn gia chủ, trở lại căn nhà lúc nãy. Anh cảnh sát tưởng toán vẫn kiên nhẫn gọi cửa. Thấy Bình trở lại, anh ta nói ngay.
- Thưa đại úy họ nhất định không mở cửa.
Bình nói.
Tôi có thể nói họ ở trong nhà.
- Đại úy tính sao?
Bình ngần ngừ một lúc, rồi ra lệnh:
- Phá cửa vô đi.
Chàng vừa nói xong, người trưởng toán cảnh sát đã lấy vai đẩy mạnh cánh cửa. Có lẽ anh ta nóng lòng nên dùng sức tông thực mạnh. Cánh cửa bật tung, đập vô vách phía trong tạo nên tiếng động thực lớn. Có tiếng gió rít lên đâu đây, ánh đèn trong nhà lung linh ma quái, chập chờn tới khiếp đảm. Mọi người tràn vô nhà thực nhanh. Mấy cây đèn pin cùng chiếu vô trong một lượt, nhưng không có ai.
Bình lên tiếng:
- Ông chủ có nhà không? Cảnh sátxéttờ khai gia đình.
Vẫn không có tiếng trả lời. Tự nhiên Bình nổi nóng la lớn.
Các anh xét cho thực kỹ. Bắt hết người trong nhà này đem về sở cho tôi.
Lục lọi một hồi, người thượng sĩ trưởng toán nói với Bình.
- Thưa đại úy, căn nhà này kỳ cục quá. Không có đồ đạc gì hết, chỉ có mỗi mộtcái bàn thờ ở giữa nhà thôi. Hình như không có ai ở đây cả.
Bình hơi cau có.
- Vô lý lúc nãy nó gài cửa phía trong. Nhà lại chỉ có một cửa ra vào. Hơn thếnữa, cây đèn dầu trên bàn thờ còn cháy và bà hàng xóm đã thấy ông ta đi về chiều nay. Không lý lão là ma.

Bình vừa nói xong giật mình. Chàng vừa nhìn thấy bức hình trên bàn thờ quen quen. Tới gần hơn, dọi đèn pin vô bức ảnh. Bình thấy xương sống lành lạnh, hình như có một điều gì không ổn. Chàng đã nhận ra người trong hình. Không phải ông Tư bố của Tấn thì còn ai vào đấy nữa. Chàng có một trí nhớ rất tốt. Chính bức hình này Tấn đã đã cầm trên tay hôm đưa đám ma. Hơn thếnữa, ai chứ mặt mũi, hình dáng của bốTấn làm sao Bình có thể quên được.

Chàng đã đến nhà Tấn hàng ngàn lần và nói chuyện với bốTấn không biết bao nhiêu lần suốt thời còn đi học chung với Tấn.
Bình đâm hoang mang thực sự. Tại sao bức hình này lại ở đây Còn người trong nhà này đi đâu. Ông già mà người hàng xóm nói không thếnào là giả được. Ông ta là ail Nhớ lại câu chuyện của Tấn kể chiều nay làm Bình run lên. Không lý ông già này đội mồ về đây sống hay sao. Ông ta là ma hay là người. Chàng quan sát một lượt thực nhanh trên bàn thờ, cũng chẳng có gì đáng chú ý. Mấy cuốn kinh kệ và một miếng vải vàng cũ kỹ.
- Thưa đại úy chắc chắn không có ai ở đây rồi.
Tiếng nói của người thượng sĩ trưởng toán bấtchợtvang lên bên cạnh Bình làm chàng giật nẩy mình. Chàng nhìn anh ta nhưmột hồn ma hiện về. Khuôn mặt lung linh trong ánh sáng chập chờn tranh tối tranh sáng thực ghê rợn. Bình nói thực mau.
- Về thôi, để sáng mai anh sau.
Nói xong, Bình với tay lấy tấm hình trên bàn thờ. Chàng muốn có một vật gì trao cho Tấn để y tin rằng chàng đã hết lòng với bạn bè. Hơn thếnữa, bức hình này có thể cho Tấn biết những điều chàng sẽ nói với y là sự thực. Lấy tấm hình xong, Bình tiện thể thổi tắt ngọn đèn dầu, trong thâm tâm chàng đã cho rằng căn nhà này thuộc về gia tài của bạn bè. Nhà không có ai, để đèn như thế này rất dễ sinh ra hoả hoạn.

Bình đi thực mau ra cửa, chàng đưa tấm hình cho anh tài xế, nói:
- Đưa bức hình này cho nhà tôi, bảo bà ấy sáng mai trao cho ông Tấn. Nói tôi đi công tác tởi chiều ngày mốt mới về.

Nói xong, Bình rảo bước. Chàng phải tới nhà cô nhân tình ngay. Giờ này chắc connhỏ đang trông đứng trông ngồi chứ không chơi.

Những nhân viên bao quanh căn nhà cũng đã theo ra hết. Mọi người rì rầm bàn tán. Ai cũng có vẻ bực bội vì cả một đám nhân viên thếnày lnà không làmnên cái trò trống gì cho ông xếp lớn, đích thâll đi xét sổ gia đình. Một trường hợp rất ít khi xẩy ra. Đi được một quãng. Bỗng có mộtnhân viên nói.
- Hình như trong nhà vẫn cố ánh đèn.

Anh tài xế về rồi, Liên vội vàng lên lầu, mở cửa ra hàng hiên đổi vị trí hai chậu kiểng. Nàng cẩn thận bật đèn phía ngoài lên cho Tú nhìn rõ ám hiệu. Nàng chắc chắn chỉ độ nửa tiếng sau là Tú có mặt ở đây, đù cửa ngoài có khoá, Tú vẫn có chìa khoá riêng nên chàng ra vào tự do. Liên vô phòng ngủ, cởi hết quần áo. Khoác vào mình chiếc áo ngủ mỏng manh. Nàng cầm chiếc quần lót lên rồi lại ném xuống giường. Có lẽ hôm nay cũng chẳng cần những thứ vướng víu này nữa. Trong nhà bây giờ đâu còn ai. Con nhỗ nấu ăn cũng đã về quê thăm gia đình mấy bữa nữa mới lên. Chốc nữa chỉ còn lại mình nàng với Tú thì lo gì. Càng hở hang bao nhiêu càng hay.

Liên chạy xuống cầu thang. Bộ ngực đồ sộ nhẩy tưng tưng theo mỗi bước chân. Nàng vẫn hãnh diện về thân thể vệ nữ của mình. Cũng nhờ tập thể thao đều đặn hàng ngày mà thân thể nàng không bị những hàng mỡ dư thừa như các bạn bè khác. Liên nghĩ tới chỉ vài phút nữa Tú sẽ vục mặt vô bộ ngực nàng làm thân thể tự nhiên nóng lên và run rẩy thực sự Nàng bước vội vô phòng tắm.

Hôm mở cửa tiệm, Bình đã đề nghị phải xây một cái phòng tắm và nhà cầu cho khách hàng dùng ở dưới nhà, chứ ai lại cho họ lên lầu mình bao giờ. Mấy người làm áp phe với Bình, muốn lấy điểm với chàng. Loay hoay thế nào, họ xây một cái phòng tắm tới chính Liên cũng không ngờ tuyệt vời như vậy. Chung quanh phòng có lát những mảnh gương thế cho lớp gạch men như những phòng tắm khác Chiếc bồn tắm bằng xứ láng lưỡng. Có lẽ họ phải mua từ ngoại quốc đem về, chứ ở Việt Nam đâu có loại này. Nhất là hai vòi nước nóng lạnh mới tuyệt vời làm sao. Tắm nước âm ấm là cái thú mê hồn của Liên, nàng có thể ngâm thân thể hàng giờ trong làn nước ấm này. Hồi chưa bắt được hồn Tú, Liên đã từng vô căn phòng này, trần truồng ngâm mình trong bồn nước, vuốt ve thân thể cho đỡ những cơn thèm khát khi Bình vắng nhà.

Bây giờ có Tú rồi, Bình vẫn vắng nhà thường xuyên. Liên thả cửa ngụp lận, vẫy vùng trong biển dục, sông tình. Vãn nước cho đẫy bồn tắm, nàng có thói quen trước khi gặp Tú phải tắm rửa cho sạch sẽ rồi ngâm mình trong bồn nước nóng có pha dầu thơm. Loại dầu thơm Tabu nồng nặc này sẽ thấm vô da thịt nàng và giữ được thực lâu. Tú đã nhiều lần chết trên da thịt nàng vì mùi thơm man rợ này.

Hôm nay không hiểu sao tim nàng tự nhiên đập hơi mạnh và có một chút hồi hộp. Không biết cái điềm gì đây. Nàng đã từng tắm chung với Tú hàng chục lần rồi chứ đâu có phải đây là lần đầu tiên đâu. Hơn thế nữa, chồng nàng lại mới đi Biên Hoà thì ít nhất cũng phải hai ba bữa nữa mới về được. Vậy mà những gai ốc nồi lợn cợn trên làn da trắng hồng làm nàng lo sợ vu vơ. Nhưng dù bất cứ chuyện gì xẩy ra đêm nay, Liên cũng phải ôm ấp tấm thân nóng bỏng của Tú trước đã. ánh điện sáng choang phản chiếu vô những tấm gương ở bốn bức tường làm Liên khó chịu. Nàng lấy cây đèn cầy, đốt lên và tẩt công tắc điện. Aùnh sáng lờ mờ từ cây đèn cầy tỏa ra, lung linh, lợn cợn trên làn nước, không khí thơm ngát thực thơ mộng và tình tứ.

Liên hài lòng. Nàng mỉm cười thích thú, bước vô bồn nước. Liên từ từ trầm mình xuống làn nước ấm áp. Hai tay nàng vớt nước hai bên lùa nhẹ lên những phần thân thể căng phồng nhấp nhô trên mặt nước. Nàng thích thú nhìn lên tấm kiếng trên trần nhà. Bộ ngực no tròn, đứng thằng không một nếp nhăn. Liên lùa hai tay xoa nhè nhẹ lên đỉnh đỏ hồng. Những cảm giác thích thú chạy dài xuống xương sống làm nàng phải cong người lên. Hình ảnh những bắp thịt săn cứng của Tú chập chờn. Chỉ vài phút nữa, con người bằng xương bằng thịt ấy sẽ siết chặt lấy da thịt nàng, nóng bỏng như nham thạch hoả diệm sơn làm cả hồn xác nàng phải chẩy ra thành nước trong ái ân tột đỉnh.

Liên ấn hai bàn chân vào thành bồntắmphía dưới chân, trườn mình lên một chút cho thoải mái hơn. Đùi nàng dài quá khổ nên chiếc bồn tắm không đủ dài để chứa hết tất cả thân thể nàng từ đầu tới chân. Vì vậy mà mỗi khi ngâm mình trong bồn tắm này, nàng phải nhô hẳn phần đầu và cổ khỏi mặt nước, hoặc là muốn ngụp lặn cho nước phủ hết đầu dìm phần tóc xuống nước để gội đầu thì lại phâi co hai
đầu gối lên khỏi mặt nước, hoặc dạng chân banh thân thế ra gác hai bàn chân lên thành bồn tắm.

Cái thế sau cùng này tuy không ngâm được nước am tới hai bàn chân, nhưng lại là cách nằm thoải mái thích thú cho Tú vẫy vùng trên thân thể nàng. Quả thực cái bồn tắm năy là thiên đàng của anh chàng khờ khạo tốt phước đó. Liên mỉm cười một mình thì thầm:
-Tú ơi, em dâng hiến tấtcả da thịtnày cho chàng. Hãy dầy vò, nhồi nặn thật hung bạo như loài dã thú tiền sử, để hai đứa mình chết đi trong ái ân cuồng nhiệt ngút trời xanh nhé anh.

Nàng trườn mình xuống phía dưới, dìm đầu để phần tóc ngâm sâu trong nước. Phần đùi dài thòng, trắng muốt của Liên phải gác sang hai bên thành bồn tắm. Phần thân thể dưới bụng hơi cong lên cho đầu chìm xuống nước. Nàng muốn những hương của dầu thơm trong nước ngấm sâu vào chân tóc. Vì lát nữa, mặt Tú sẽ phải úp lên phần đầu tóc này khi chàng trườn mình trên thân thể nàng. Liên im lặng đợi chờ, nàng nhìn ánh đèn cầy lờ mờ, lung linh trên mặt nước hiện ra trong tấm kiếng trên trần nhà. Thân thể nàng lồ lộ. Bộ ngực nhấp nhô, chờn vờn, tròn trịa và căng cứng ẩn hiện trong làn nước gợn sóng thật thần tiên. Liên kê hai bàn tay sau gáy, nâng đầu lên một chút cho nước không tràn vô mặt để lỗ mũi hít thở dễ dàng hơn. Hai cánh tay kéo lên trên làm bộ ngực càng linh động hơn. Nàng thích thú ngắm thân thể vệ nữ của mình trong kiếng.
Có tiếng lạch cạnh ngoài cửa, tiếng chân đi thình thịch. Chấc chắn Tú đã tới. Tiếng chân càng gần hơn, âm thanh ình ình qua làn nước ấm áp dội vô màng nhĩ nàng ngâm trong bồn tắm thật lạ tai. Những tiếng động ấy trầm và có âm vang nhưtrong một hang động ở rừng cao núi thẳm, cõi thiên tiên. Tiếng động tới thực gần, có lẽ Tú đã tới cửa phòng tắm. Liên trườn. mình lên khi Tú bước vô cửa. Hai chân nàng ngâm trong nước, nửa thân hình trên nhô ra khỏi mặt nước. Liên ngồi duỗi thẳng chân trong bồn tắm, dựa lưng vô thành bồn. Ngực nàng ưỡn về phía trước, đứng thẳng không một nếp nhăn.

Tú hiện ra trước ngưỡng cửa, khuôn mặt ngây ngô thật dễ thương. ánh mắt ngờ nghệch đam mê nhìn vô thân thể Liên chết sững làm máu nàng sôi lên vì thèm muốn. Liên thở mạnh, hổn hển:
- Mình ơi, lại đây mau lên. Em chờ hết nổi rồi...
Tú lật đật tởi hết quần áo ra, thân thể lực sĩ với những bắt thịt săn dòn bánh mật chắc và cứng ngắc, ngỏng lên dữ dội. Chàng sà vội xuống bồn tắin trong vòng tay Liên khép chặt.

Nước bắn tung toé, có lẽ chẳng ai để ý gì khác ngoài đam mê nóng bỏng cuồng vội. Vẫn vẻ lúng túng, ngờ nghệch quay bên này, với bên kia vội vã cố hữu của Tú
làmLiên càng sôi lên. Có những lúc chàng ngần ngừ, chậm chạp mò mẫm, rồi phì phò thở hổn hển, rồi hấp tấp ngây ngô lại càng làmLiên điên hơn nữa. Đã có những lúc tưởng như muốn nín thở tới chết được rồi.
- Em đợi mình lâu quá rồi có biết không...
Tú thì thào:
Thật không?
- Em chịu không nổi nữa...
- Sao không vô buồng ngủ có phải rộngrãi hơnkhông ở đây sướng hơn... .
Tú chùn hai bờ vai xuống, cong người lên. Thân thể kịch cỡm của chàng loay hoay cho vừa với chiếc bồn tắm nhỏ bé đầy ăm ắp nước.Đè Liên bên dưới mà không làm cho nàng sặc nước. Thânhìnhvệ nữcủa nàng nằm gọn dưới những bắp thịt lực sĩ của Tú. Ngực nàng ép cứng bên dưới ngực chàng. Đầu Tú nằm lệch qua một bên để má chàng và nàng ép sát bên nhau. Hai chân Liên như mọi bữa gác lên thành chiếc bồn dành chỗ cho cả phần thân thể Tú kịch cỡm loay hoay, nhấp nhô...
Liên thét lên, nàng không sợ tiếng kêu của nàng lọt vô tai người thứ ba, vì biết chắc rằng trong căn nhà rộng lớn này chỉ còn hai người. Tú và nàng.
- á á á. á! ? !
Âm thanh vang dội dập vô vách nhà âm vang kéo dài ra như sự khoái cảm cùng tột của Liên dâng lên tột cùng, Nàng trầm mình trong khoái lạc cùng cực. Hơi thở hổn hển của năng nóng hôi hổi.
Bỗng những bắt thịt của Tú như căng ra và phồng lên chưa từng thấy. Thân thể chàng run lẩy bẩy, nóng bỏng như hoả lò. Thần kinh Liên như muốn rãn ra, bứt tung trong khoái lạc xé trời chưa từng bao giờ có. Những cảm giác nhục dục ào ạt như bão táp, như mưa nguồn, tràn về trong từng mạch máu, từng lỗ chân lông.

Nước trong bồn sóng sánh tràn cả ra ngoài. ánh nến lung linh mờ ảo liêu trai tràn ngập. Thân thể của Tú vẫn cứng ngắc nhưng bất động. Chàng nàm im nm nhưnín thở. Liên phờ phạc, nàng ngất ngư với sức mạnh điên rồ của Tú. Bây giờ chàng đã nằm yên mà da thịt nàng vẫn căng ra, khép tròn, ngậm cứng tới rã rời.

Tất cả đều im lặng, mặt nước cũng phẳng yên. Bờ vai lực sĩ của Tú không nhúc nhích, im lìm in hình trong tấm kính trên trần nhà. Liên hơi lay động, nàng thì thầm bên tai Tú:
- Cưng ơi... cưng mệt lắm hả?
Tú không trâ lời, chàng vẫn nằm im lìm. Thân thể vẫn cứng ngắc nhưcòn muốn vớtvátnhững giây phút thiênthần vừa qua. Liên cắn nhẹ vô má chàng.
- Hôm nay anh lì lắm nhé, tới bây giờ mà vẫn còn cứng ngắc như thế này được nữa hay sao...
Tú không trả lời, chàng vẫn nằm im lìm.
Liên cười khúc khích thực dâm đãng. Nàng ưỡn người lên, da thịt ép chặt vì sức nặng của thân thể Tú đè nặng trên thân thể nàng. Liên có cảm tưởng bây giờ giống như những lần nàng ép mình vô Tú trước một bức tường chắn sau lưng chàng. Thật chắc và dội ngược tới sát xương tủy. Nhưng giờ đây chân tay rời giã, da thịt mềm nhũn như những sợi bún ngâm nước nhiều giờ. Nàng không còn một cảm giác nào nữa. Liên nói trong hơi thở:
-Thôi. anh Tú ơi. Ngồi dậy đi anh. Em mệt quá rỗi...
Tú không trả lời, chàng vẫn nằm im lìm
- Ngồi dậy đi mà... chút nữa em bắt đền cho...
Tú không trả lời, chàng vẫn nằm im lìm.
Liên vòng tay luồn qua hai tay chàng, lần mò lên vai Tú. Nàng ôm ghì lấy chàng, ghì thực chặt bộ ngực núi lửa vô mình Tú. Bàn tay nàng xoa nhè nhẹ trên tấm lưng rộng như bản thớt, chắc nịch.
- Dậy đi nhe anh, chúng mình kiếm cái gì ăn rồi vô phòng ngủ với em sáng mai hãy về. Anh Bình đi công tác mấy ngày nữa mới về lặng.
Tú không trả lời, chàng vẫn nằm im lìm.
Liên bắt đầu thấy có điều gì bất thường. Thân thể Tú vẫn còn cứng ngắc, đứng thằng trong mình nàng, nhưng bất động và lạnh tanh. Những lần trước dù có sung sức cách mấy thì hai đứa cũng rãn ra, mềm sèo cùng một lượt, chứ có đâu như hôm nay. Chàng nằm im lìm, bất động mà cứng ngắc cả mấy chục phút như thế này rồi. Cái vật này không còn muốn trở về nguyên trạng của nó nữa hay sao? Nàng hơi sẵng giọng:
- Ngồi dậy đi mà anh Tú. Anh đừng làm em sợ chứ.
Tú không trả lời, chàng vẫn nằm im lìm.
Liên để ý, hình như đầu Tú đang gục hẳn xuống mặt nước chứ không ép vô má nàng như lúc ban đầu nữa. Thân thể chàng cũng không thở phì phò hay hổn hển như mọi lần. Chàng nằm im lìm và bất động. Một cảm giác quái gở lạnh buốt chạy dài thực mau qua xương sống. Nàng nghĩ tới bức hình ba của Tấn do anh cảnh sát tài xếmang về trao cho nàng, để trong phòng khách, bảo ngày mai trao cho Tấn.

Câu chuyện kỳ quái xét nhà ông già ma quái của chồng nàng hồi chợp tối do anh tài xế kể lại chạy thực nhanh qua đầu nàng. Liên ớn lạnh, nổi da gà. Nàng nói như thét:
- Anh Tú, ngồi dậy đi mà. Đừng có hù em nhe. Người ta đang sợ muốn chết đây này.
Tú không trả lời, chàng vẫn nằm im lìm.
Tự nhiên trong phòng có gió lành lạnh, bóng ai vừa thoáng qua trần nhà. Đèn nến lung linh một cách ma quái. Liên bắt đầu hoâng hốt. Nàng thét lên vang dội:
- á. á. á á! ! !
Hai tay nàng luồn vội xuống dưới nhưng không thế nào đẩy thân hình nặng như một tấm phản trên mình nàng lên được Cái khối thịt gần trăm ký lô ấy lại khít khịt trong chiếc bồn tắm, úp chặt phía trên, đè lên mình nàng làm Liên vô phương xoay trở. Tai hại hơn hết là bắp thịt vẫn cứng ngắc, to như bắp tay ấy đâm sâu vô mình nàng cũng không thế nào rút ra được. Bây giờ nó như một thỏi sắt nguội, cứng ngắc tới rợn người, có thể rồi đây nó sẽ làm cho da thịt nàng rách ra, nát bét không chừng. Vì bây giờ thân thể Liên đã co lại Hơn thế nữa, sự sợ hãi lại càng làm cho các bắp thịt nàng teo lại tới đau thốn.

Nàng bật khóc nức nở. Bây giờ mới phải làm sao đây? Ai có thể cứu nàng ra khỏi cái bồn tắm đêm nay, hay là nàng phải nằm dưới cái xác chết này tới bao giờ. Liên chắc chắn Tú đã chết rồi. Vì dù có được ngủ với nàng, Tú vẫn sợ nàng như bất cứ bao giờ. Không bao giờ Tú dám giỡn mặt với nàng cái kiểu này cả. Hàng ngày, mỗi lần nàng giận bất cứ việc gì, ở đâu và với ai, nếu Tú đứng gần đó cũng xanh mặt chứ đừng nói như bây giờ nàng đã nổi giận và sợ hãi thực sự nhưthếnày mà Tú còn dám nhây nhúa như thế này hay sao. Chỉ trừ khi chàng đã tắt thở. Mà chắc chắn điều này đã xảy ra rồi.

Liên nhìn lên tấm gương trên trần nhà cũng đã hiểu tình hình ra sao rồi. Nếu Tú còn sống thì làm sao chàng có thể nhịn thở lâu như vậy được khi úp mặt dưới nước cả mấy chục phút như thế kia.

Liên cố hít mạnh một hơi, nín thở, dùng hết sứt cố đẩy cái xác Tú lên, nhưng vô ích. Nàng cảm thấy đó là một hòn núi chứkhông phải là một xác người nữa. Chẳng những sức nặng của Tú đã là một khó khăn vô vọng cho sức của nàng có thề xô nó lên mà cái thếnằm oái oăm này cũng lại càng làm cho nàng vô phương xoay trở.

Liên đã cố đẩy, dẫy, đạp, đấm, đá. Lật bên này, xoay bên kia. Nhưng nàng vẫn không thếnào thoát khói cái xác chết cứng ngấc, nặng như một khối đá tảng đè trên mình nàng trong cái bồn tắm này. Nàng vùng vẫy cả tiếng đồng hồ mà cũng chắng ăn thua gì. Cái xác chết vẫn cứ bồng bềnh trên thân thể nàng.

Liên mệt tới ngất ngư, nàng thở hổn hển, nằm suội lơ chịu trận.

Bây giờ thì chắc chắn không còn hy vọng gì có thể tự nàng thoát khỏi cái thế oái oăm này nữa. Liên cốtrấn tĩnh, có lẽ phải nghỉ một lát. Từ từ nghĩ cách thoát thân. Từ nãy tới giờ nàng hành động theo một phản ứng tự nhiên không suy xét trong lúc hoảng hốt. Bây giờ có lẽ là lúc phải lấy này.

Phải dùng tới trí óc. Hàng ngày Liên là ngươi luôn luôn dùng đẫu óc để điều khiển mọi công việc trong đời sống. Không hiểu sao bây giờ nàng lại bỏ quên điều này. Phải ngưng thần lại trước. Tập trung tư tưởng. Nghĩ tới tư thế mình đang nằm ra sao.
Cái gì là trở ngại.
Hoá giải như thế nào đây? Làm sao để thoát ra khỏi cái bồn này. Nó như một cái hộp  và cái nắp là một thây ma, thực nặng như một tấm bia đá không thể nào nhấc lên nổi.

Trường hợp Tú đè lên mình nàng trên giường. Thực là đễ dàng, nàng chỉ cần lật mình lăn qua một bên là thoát khỏi cảnh này ngay. Nhưng bây giờ năm trong bồn tắm, làm sao để rút ra.

Nhưng không hiểu cái gì đã xẩy ra cho Tú. Tại sao chàng lại chết một cách bất thình lình như thế này. Không Tú bị đau tim, đứt gân máu hay là làm tình trong nước mà chàng bị Thượng Mã Phong như người ta thường nói.


Trực tuyến : 1/1/41
U-ONU-ON
C-STAT
Powered by Xtgem.com
© Copyright Sex3D.Sextgem.ComPhim sex online|
HACK NSOwap tai gameAnh Sex - Wap SexHack kpah, Hack avatarXem Sex OnlineXem gái xinh đang tắm cực hót xem ngayTẢI VỀ NGAY


Truyen SexWap người lớnanh sex viet nam khoe hangĐọc truyện sexWap truyện sex tai avatar x2Sexola|Phim hay ||WapVietNamKenhGame.Mobi
Wap ĐịtVàoLồn|